Ruổi rong sương trắng một miền xa
Và cùng gió núi về biên giớiNắng vẫn che trên đầu vời vợiGiọt mồ hôi thấm đất mặn mà.Ngẫu hứng rơi nồng nắng Nhơn HưngLẳng lơ sóng nước chiều Vĩnh TếChợt nghe tiếng gà ai đang gáyVụt cho thắm cả nắng loang dài.Nắng chầm chậm đi, buồn thôi rơiNhớ điều gì mênh mang rất thậtMùi bông tràm xông cùng hương đấtThấm rượu nhân tình. Cạn chẳng say.Nắng vẫn nung đốt bên bờ bụiNung miền gió cát cháy ban trưaNung trên mái tóc người lầm lũiBỗng dưng trẻ lại giữa vườn thưa.Bỗng dưng thấy trẻ giữa vườn xưaNắng ở xứ xa - nắng xua mưaXua tình nhân thế xa cõi tạmTrắng cõi phù sinh, trắng bông tràm.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét