Nhà thơ Trúc Linh Lan sinh năm 1953, quê ở Hậu Giang, nguyên Phó Chủ tịch Hội VHNT Hậu Giang. Chị đã xuất bản 4 tập tiểu thuyết và 2 tập thơ, in chung nhiều tuyển tập, đoạt một số giải thưởng trong khu vực. Nhà thơ Trúc Linh Lan vừa sáng tác 3 bài thơ lấy cảm hứng từ mùa nước nổi năm 2011. Xin giới thiệu cùng bạn đọc.
NHỮNG TRIỀN ĐÊ VỠ
Nước tràn về cuồn cuộn cuồn cuộn…
Cuốn phăng đi nhà cửa ruộng vườn…
Thương hạt gạo không kịp mùa sinh nở
Con cá chết chìm khóc tiếng bi thương.
Ba chống chiếc xuồng nước mắt rưng rưng
Trắng đồng mênh mông,
Tuổi thơ rét mướt,
Màu xanh của lá ửng vàng trong nước
Tập sách trôi phập phều con chữ oặn đau
Mẹ nhóm bếp củi dừa ngọn khói lao xao
Chiếc võng ấu… ơ… dội vào tiếng sóng
Câu hát ru: sông dài cá lội…
Nay cũng ngập ngừng tiếng gió khàn hơi
Cây lúa bời bời lao theo nước trôi xuôi
Miếng trầu bà nhai sao nghe đắng ngót
Cam, quít… rụng nụ vàng mưa tuôn trắng đọt
Đê vỡ từng vạt buồn chết đuối giấc mơ xưa.
Tay đan tay chặn lũ trong mưa
Mặc đói lạnh thi gan cùng thần nước
Thạnh Mỹ Tây, Láng Linh, Bình Phú…
Biên giới nữa trăng rằm nhìn lũ cuốn đê trôi
Lũ về rồi,
Lũ sẽ đi thôi
Không làm nao núng người dân miền sông nước
Hãy để lại phù sa mở màng cây lúa
Mạ sẽ sai đòng, cây trái biếc màu xanh
Con trẻ lại đến trường học truyền thuyết Sơn Tinh…
Ba chống xuồng ca vài câu vọng cổ,
Mẹ kho mắm cá linh chấm bông điên điển
Ngọn lửa ấm mỗi nhà… hạt gạo ngọt lời ru!
Mùa lũ, 4 tháng 10 năm 2011
CON CÁ LỘI SÔNG DÀI
Nước lên rồi phải không em
Bông lục bình trôi đâu mất
Thắt thẻo vùng trời xưa một màu tím ngắt
Chiếc lá thu vàng ửng một mùa thương.
Làng nổi bập bềnh trong khói trong sương
Ai đứng đó thèm một vòng tay ấm áp
Câu vọng cổ bên kia sông nỗi đời lạnh rát
Gió thổi vọng phu buồn một khúc lìa nôi
Nước lên rồi,
Không còn ai đốt ngọn đèn treo
Cột đáy rung rung quạnh hiu đứng ngó
Phù sa trôi đi, phù sa ngọt đỏ
Tìm đâu thấy tiếng cười hẹn một thời yêu
Con đò chồng chành số phận hẩm hiu
Em tách bến câu ca dao buồn rớt lại
Nước lớn xuôi gặp con cá lìm kìm ngày ấy
Con vịt chết chìm …bỏ lại nhớ thương.
Quạnh quẻ cánh đồng, quạnh quẻ mù sương
Chiếc xuồng mồ côi gieo neo bến lạ
Từ độ em đi, đường đời đôi ngã
Đau đáu một tiếng cười nước mắt rơi rơi
Nước về rồi.
Nước lại đi thôi!
Đâu ai giữ được một thời vụng dại
Con cá lội biệt tăm biết theo sông dài trở lại
Không phải duyên vợ chồng …còn ai để đợi mong?
Mùa nước nổi, tháng 9.2011
KHUYA CHÂU THỔ
Bỏng rát da thịt đón mùa đông về
Lá treo đời oằn mình sinh nở
Con sông Hậu đỏ phù sa châu thổ
Biếc cánh lục bình chở kiếp mưu sinh
Chèo nhọc nhằn thời mẹ thời ông
Giọt mồ hôi cong khô ánh mắt
Con gió thổi quất vào bờ ràn rạt
Chạm nỗi buồn câu hát lý long đong
Chim sẽ liệng qua đồng mang theo lá trầu không
Tìm bông cau nở trắng vườn con gái
Một chút vôi nồng tình đầu vụng dại
Len lén nụ hôn đầu ngọt lịm trái tương tư
Ta xuôi về đâu tìm một tiếng ầu…ơ
Gió đưa bụi chuối… sóng xô dạt tiếng ru khuya khoắc
Con cua mơ cánh đồng cội nguồn mưa khóc
Để con ốc lạc đường trôi dạt kiếp bùn đen
Ta không lạy trời cho gió thổi lên…
Chỉ mong mưa xuống cho mùa màng mẫy hạt
Thương hột lúa một đời góp nhặt,
Trầm xuống đất nâu ngọt dòng sữa nuôi đời
22.09.2011
Tác giả giữ bản quyền, vui lòng ghi rõ nguồn khi sử dụng nội dung này.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét