Lụt lên xao động nhánh bầnBụi đường nặng gánh sau lần áo phaiNước tràn mất dấu đường càyÁo cơm quanh quẩn ra ngoài mênh mông!Lụt lên xóa trắng… tình không
Tan theo mây gió, về đông hát buồnMột lần thôi hỡi sông buôngĐùa chi mái nước trên khuôn quê gầy!Lụt lên hạt gạo loay hoayNồi cơm chín dở, khói bay xa vời…
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét