CHÀO NGUYÊN XUÂN
Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước miên trường phía sau
Tóc xanh dù có phai màu
Thì cây xanh vẫn cùng nhau hẹn rằng
Xin chào nhau giữa lúc này
Có ngàn năm đứng ngó cây cối và
Có trời mây xuống lân la
Bên bờ nước có bóng ta bên người
Xin chào nhau giữa bàn tay
Có năm ngón nhỏ phơi bày ngón con
Thưa rằng những ngón thon thon
Chào nhau một bận sẽ còn nhớ nhau
Xin chào nhau giữa làn môi
Có hồng tàn lệ khóc đời chửa cam
Thưa rằng bạc mệnh xin kham
Giờ vui bất tuyệt xin làm cỏ cây
Xin chào nhau giữa bụi đầy
Nhìn xa có bóng áng mây nghiêng đầu
Hỏi rằng : người ở quê đâu
Thưa rằng : tôi ở rất lâu quê nhà
Hỏi rằng : từ bước chân ra
Vì sao thấy gió đàng xa dặm dài
Thưa rằng : nói nữa là sai
Mùa xuân đương đợi bước ai đi vào
Hỏi rằng đất trích chiêm bao
Sá gì ngẫu nhĩ mà chào đón nhau
Thưa rằng : ly biệt mai sau
Là trùng ngộ giữa hương màu Nguyên Xuân
NHỮNG NHÀNH MAI
Những nhành mai sớm sương bên lá
Những nhành liễu chiều gió bên cây
Cũng lay lắt bởi đời xuân em ạ
Thế nên chi anh cũng viết giòng này.
Hồng vàng tụ bữa kia em có thấy
Nước xuôi giòng là cổ độ nhìn theo
Tuổi mười sáu bây giờ lên gấp gảy
Mộng miên man là mây phủ lưng đèo.
Buồn phố thị cũng xa bay như gió
Cộ xe nhiều cũng nhảy bổng như hươu
Bờ cõi dựng xuân xanh em còn đó
Bến đào nguyên anh khoác áo khinh cừu.
Tìm theo dấu chân người xưa tư lự
Ở bên đường ngóng dõi khánh vân bay
Mờ con mắt một lần lên tiếng thử
Em ồ em, anh nói một lời này.
MÀU XUÂN
Xin ngó lại bàn chân em bước
Vì em đi vào lúc gió đương bay
Năm ngón nhỏ như sương đầm lá ướt
Em đưa tay anh vói bắt chừng này.
Ngồi kể lại chuyện ngày xưa cũ kỹ
Em không nghe vì anh cũng không nghe
Hồn hoa phấn xông hương sầu dị dị
Tóc vàng tơ tỉ mỉ ngón tay đè.
Vì ngọc trắng cát lầm thu xiêu lệch
Gió băng trời xin thổi bụi bay theo
Ngàn xuân vô ngần trong bóng nguyệt
Đầu xanh em tư lự suối thông đèo.
Nằm xuống cỏ nghe tràn lan nước gội
Chảy vòng quanh Thu Lục Tỉnh bao la
Cồn Sa Đéc Sóc Trăng sương vòi või
Gió lên bờ kim hải sóng xanh xa.
Chợt ngoảnh lại thấy rằng em ngủ mất
Em ngủ quên phiền sương rộng trăng ngà
Hồn bỏ lại mộng thừa trong thớ đất
Anh nhìn em trong suốt giữa xương da.
NGƯỜI ĐI ĐÂU
Bàn chân bước người đi về một thuở
Lá phân vân bờ bến cát sương rung
Trời khuya khoắt phiêu du trăng bỡ ngỡ
Người đi đâu sông nước lạnh vô cùng !
Bóng trắng xa bay về em có thấy ?
Cuối phương ngàn rừng núi mộng trong sương
Dòng sông đục dòng sông xưa sóng dậy
Nghe triền miên nức nở lệ bên đường.
Một tiếng nói, một nụ cười chợt tắt
Hết mấy phen buồn trở lại bên đời
Đồng ruộng cũ màu trôi trong cỏ nhặt
Dưới bình minh rạ xám gốc trơ phơi.
Trời vi vút én liệng vòng hớt hải
Đi đi em nguồn dậy mộng chiêm bao
Về thao thức canh chầy tìm trở lại
Bốn chân trời người đứng ở nơi nao.
Màu con mắt bên màu xuân xiêu đổ
Ở bên kia nhìn trở lại bên này
Gió lay lắt bốn phương về dồn tụ
Bụi thu mờ ai phủi với hai tay...
BỮA HÔM NAY
Bởi vì em ạ. Hôm mùng ba mùng bốn theo nhau đẩy lùi mùng một mùng hai của hôm nay Nguyên Đán. Ta về phố thị tìm em. Trang xanh đời em giữ. Một buổi chiều. Em hẹn giữ miên man. Một buổi mai. Em hẹn giữ muôn vàn. Một buổi tối. Không làm sao quên được. Em là gái của đời em quốc sắc. Ngó hồng nhan em một kiếp mong manh. Ồ hôm xưa ta ngó để không đành. Vì em đã
Em đã ngó về bốn bên em ạ. Đường sương bay lận đận bước u buồn chân ngón giẫm lên nhau. Gai nằm ở dưới. Bữa hôm nay
Bởi vì em ạ bữa hôm nay. Biết sao chừ nói nữa em biết rằng em rõ lắm em biết rằng trời hôm nọ hôm nay. Cũng như hôm qua không nói gì nữa cả. Vì bữa đó nghe đời đi thao thức buồn nhân gian nỗi lòng con dạ rất ngu ngơ. Bữa hôm nay còn dám hẹn bao giờ
Bởi vì em ạ em ơi ồ em nhìn đi em nhé. Cười đi em ngọn đèn răng ngọc nở như trời xa đã mất. Trong một giờ toan tính giữ mất rồi em.
Nước mắt hoa môi khắng khít chùm bông. Chiều dại gió hoang về phương hướng mông lung. Em mang đi trong mớ tóc phập phồng. Đời đem lại ít nhiều. Em... Em... Hoa mật đó buổi xưa mùa xuân tụ ở giường giếng ngọt triền miên.
Lau lách cỏ bờ cát bãi cồn hoang bến cô liêu trời cô tịch đi về trong sương khớp lệ vàng bên dưới lỗ chân lông. Nắm tay nhau em ạ bước về đâu em chỉ dẫn nếu bước lạc đường từ bữa đó hôm nay. Trang xanh em giở suốt mấy đêm chầy nghe động vỡ một mùa xa băng tuyết. Một mùa xa nụ cười em gieo bất tuyệt ở bốn bề cây lá gió hôm nay. Em nghiêng tai ta nói nhỏ chuyện này…
BÙI GIÁNG
Tác giả giữ bản quyền, vui lòng ghi rõ nguồn khi sử dụng nội dung này.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét