Đã bao lần ta thầm gọi lại tênĐịnh Quán!Nhiều đêm và nhiều đêm như thếĐịnh Quán xa mờ…Đêm Định Quán còn ta với thơKhông buồn nhắm mắtCó gì rơi có gì rơiLá khua, gió bay, sương nghiêngHay tiếng thở dài của aiCòn thứcLà mấy phía mây đen giăng giăng trời Định QuánMưa ơi có kịp tỏ bày?
Cũng như bao lần từng đến vội vậy thôiCũng dễ hình dung:Là mưa đêm - mưa thưa rỉ rảMưa cầm chân người trong góc nhỏMưa nhạt nhòaThêm một ánh đèn trôi.Bao lần thươngĐịnh Quán chạnh lòng người xaBao lần nhớCơn mưa đêm ướt nỗi niềm.Riêng mưa cứ thế chung chiêng!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét