Ta đã về. Về rồi đó, sông ơi!
Khi câu hò vẫn chưa vơi khó
nhọc
Khi hột lúa còn nặng đôi vai
bé bỏng
Mà mùa qua sao sông lại phủ
phàng.
Sông ngày xưa, sông của tuổi
thơ
Nơi cánh diều hé mắt cười
trong gió
Nơi câu ca dao tròn trèm hôn
em nhỏ
Thế hệ nầy, thế hệ nữa… mai
sau.
Sông hai mùa nước ròng rồi
nước lớn
Con cá nào lắng ngọt bờ môi
Cọng rau nào chan chát mồ hôi
Giữa trưa nắng, sông ôm những
chiếc xuồng nhỏ bé.
Giờ ta về sông đâu chẳng thấy
Trên lớp đất nầy là phố chợ
đông vui
Đừng khóc nữa. Sông ơi, đừng
khóc nữa
Lòng ta đau. Ừ, thì đã mất
rồi!
Thôi đừng khóc nữa, sông ơi…
Sông đã trốn khỏi cõi đời bẩn
chật
Điệu ca dao cũng theo gió bay
bay
Miền ký ức giờ nhạt nhòa
loang lổ
Mà sông vẫn chảy hoài, âm ĩ
giữa lòng ai.
Ký ức tôi nếu có ai mua giúp
Bán quách cho rồi, để chi khổ
người ơi!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét