Hai ngã rẽ giữa rừng vàngTôi đâu thể cả hai đàng đều quaLữ khách tần ngần nhìn raMắt trông thăm thẳm khuất xa bìa rừngQuanh co lùm bụi lưng chừngTại đây nên bước hay dừng… phân vânLựa chọn nầy thú vị chăngNgã đầy cỏ phủ, dấu chân chưa từngTôi đi qua, cỏ mòn dầnKhiến hai lối trở nên gần giống nhau.Hai đường im ỉm hôm sauDấu chân tôi đã chìm đâu nhạt nhòaLá rụng phủ lối quanh coThôi thì đành trả về cho tháng ngàyHẹn cánh rừng một sớm maiChẳng ngăn được tiếng thở dài hanh haoNghĩ về chốn cũ hôm nàoHai hướng rẽ giữa xạc xào rừng thưaGiờ đây đã khác hay chưa
Chọn hoang vắng, tôi có thừa đắn đo?
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét