Biên giới Vĩnh Xương
Sáng cuối nămPhiên chợ ngày nhặt thưa lời mặc cảChỉ có nắngThả rong theo dấu chân qua.
Biên giớiAi thấy mùi buồn thoa mây bạcAi thấy tình yêu vừa sang ngangĐồng bằng mặc niệm lời thổn thứcCon cúm núm vừa ngheVừa bay qua.Biên giới buồn, biên giới lặng câmNgười câm lặng ngữ ngônDĩ vãng bện thành sông sắc trắngEm giờ đâu? Đừng để ta nghe tiếng khóc!Con cúm núm lại bay trở vềHình như ta vừa giật mình tỉnh giấcVà lại nghe… tiếng rơi nước mắtNhư nắng Vĩnh Xương rơiVỡ sóng sông Tiền.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét