Nhà thơ Thảo Vi tên thật là Hồ Thị Huỳnh Đào, sinh năm 1958, nguyên Hiệu trưởng Trường THCS Bình Long (Châu Phú), Phó Chủ tịch Hội VHNT Châu Phú (An Giang). Mặc dù bận bịu với công tác giáo dục, nhưng cô vẫn dành thời gian cho thơ văn - lĩnh vực mà mình yêu thích từ thời áo trắng. Thơ Thảo Vi nhẹ nhàng, dung dị mà sâu lắng những cảm xúc về quê hương, gia đình, mái trường... Cô đã xuất bản 3 tập thơ Nỗi nhớ mênh mông, Tiếng chim ngoài vườn sau, Hương hoa xoài và tập tùy bút Nửa đời mất mẹ. Xin giới thiệu một số tác phẩm của nhà thơ Thảo Vi.
GIAO THỪA
Đêm cuối năm,
Giữa đồng quạnh vắng
Ba nằm nghe gió ru hàng cây.
Đêm cuối năm sương bay
Lung linh chòm sao bạc
Hương hoa đồng ngào ngạt
Hàng cây reo khúc hát vào xuân.
Đêm cuối năm,
Bâng khuâng.
Ba ngủ trong tiềm thức hay ba thức trong sương bay ?
Đêm nay,
Trong khói thuốc vàng tay
Ba đón giao thừa cùng đất trời mới mở.
Đêm nay,
Con nước có tràn dòng kinh nhỏ.
Ba dầm mình cứu bờ ruộng mong manh ?
Đêm nay,
Giữa đồng lúa xanh xanh
Ba thức canh mùa xuân đến.
Lúa trổ đòng đòng
Lúa mơ ngày nặng hạt
Ba mơ mái nhà sum họp
Mơ mùa xuân sang, ca vang.
Đêm nay,
Giữa đồng quạnh vắng
Xuân về. Xuân có cô đơn?
THU NHỚ
Em mặc áo
mây trời mùa thu
Qua ngõ nhà
tôi trời bỗng mưa mù
Áo bay
trong gió chừng như lá
Rơi ngập
lòng tôi nỗi hoang vu!
Em đi rồi
trời đất vào thu
Mưa sướt
mướt bên hàng cây đứng nhớ
Buồn ngơ
ngác lá vàng rơi đầy ngõ
Hương còn
thơm lối cỏ em về.
Em đi rồi
loài chim nhỏ ngủ mê
Tôi vẫn
thức bồi hồi mong đợi
Mưa
vẫn đứng ngoài hiên réo gọi
Em ngút
ngàn như vạt nắng chiều phai.
Em ngút
ngàn tà áo như mây bay
Về những
nơi không có toâi ở đó
Và mùa thu
cũng về đâu chẳng rõ
Bỏ tôi ngồi
trông khói thuốc vàng tay.
GIÃ BIỆT
TUỔI HỌC TRÒ
Xin giã
biệt thuở học trò để tóc
Mộng ươm
đầy trong cặp sách yêu thương
Xin giã
biệt chiều nhặt lá sân trường
Về nhà với
nỗi buồn không tên tuổi.
Xin giã
biệt tình người như mây núi
Làm bâng
khuâng tà áo học trò
Làm đậm màu
mực tím ngu ngơ
Làm xanh
thẩm những ước mơ nhỏ dại.
Xin giã
biệt những ngày thu êm ái
Đường đến
trường đi dưới lá vàng bay
Người vẫn
theo mà tôi vẫn “không hay”
Để cuối ngã
đường nghiêng nón liếc.
Xin giã
biệt hàng cây cao xanh biếc
Sớm mai
chim về hót mái hiên trường
Xin giã từ
hàng phượng vĩ thân thương
Bao “chú
bướm” còn ngủ quên trong vở.
Trường lớp
ơi! giữ dùm tôi nỗi nhớ
Chiều xa
trường lằng lặng tiếng ve ngân
Chiều xa
trường chân bước ngập ngừng
Ngoảnh mặt
lại, cổng trường xưa khép kín
ƯỚC MƠ MÌNH CÓ CHI MÀ KHÔNG ĐƯỢC
Mỗi chiều
anh về ngang
Ngôi trường
em đang dạy
Đứng trên
cầu nhìn con nước chảy
Anh có gởi
lời thăm… cửa sổ lớp em !
Từ cánh
đồng anh về
Khi nắng
chiều nghiêng nghiêng
Qua cửa lớp
Nắng trải
dài trên tóc.
Giờ học
cuối em giảng về hạt thóc
Học trò em
im lặng lắng nghe.
Hạt thóc
bao đời ấm tình mẹ chở che
Hạt thóc
mẩy mà tay anh chăm bón
Dù qua bao
nắng mưa lửa đạn
Hạt thóc
vẫn chín vàng cho đồng lúa thêm xinh.
Mùa này,
Lúa đồng
mình đang xanh
Em đã vẽ
lên bảng hạt thóc tròn óng mượt
Như lòng ta
vẫn thường mơ ước
Nhưng em
anh có bao giờ nói được
Bởi câu
chào đã làm bối rối, xôn xao.
Mỗi ngày,
Anh ra đồng
cho cây lúa lên mau
Em đến lớp
chăm mầm non đất nước
Ước mơ mình
có chi mà không được
Khi bàn tay
và khối óc đã thân quen
Khi mỗi ngày
Con nước
vào đồng vẫn chảy ngang cửa sổ lớp em.
THẢO VI
Nhà thơ Thảo Vi ngâm thơ tại Đêm thơ nhạc Nguyên tiêu
Nhâm Thìn 2012 của huyện Châu Phú (Ảnh: Vĩnh Thông)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét