Cánh cửa khép rồikhông thấy nhau qua tấm gỗ nâu sẫmkhông nghe nhau qua tấm gỗ nâu sẫmtrạng thái lạc ngườibuồn đến vậy?
Cánh cửa khép rồingười con gái một mình ru mưa ngoài kiachơi vơi giữa phố vừa trở giấcnhững vệt sáng loang dài hun húttìm bắtmong manh.Cánh cửa khép rồingười yêu chẳng còn đợi nhaucăn phòng cũ siết nỗi đau còn cũmột mình loay hoay trò chơi nhạtlắp ráp số phận người.Cánh cửa khép rồiim ỉm chờ đêm mưa qua mauai sẽ mở raai đón ai ngày mới?
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét