Phan Lạc Nhân tên thật là Phan Thế Hùng, sinh năm 1952, quê quán xã Thạnh Mỹ Tây, huyện Châu Phú, tỉnh An Giang. Giáo viên đã nghỉ hưu. Sáng tác từ trước năm 1975 đăng trên các báo và tạp chí với bút hiệu Hoàng Huy Hùng và Phan Lâm. Thơ Phan Lạc Nhân có chiều sâu suy tư, chan chứa nhiều cung bậc cảm xúc. Ông thường viết nhiều về đề tài mùa xuân, quê hương, phụ nữ…
THƯỞNG XUÂN
Giấy vàng đong đưa trước gió
Mai vàng lan tỏa hương say
Áo mới xôn xao đàn nhỏ
Ôi chao ! Xuân đã về đây.
Em yêu ! Nhóm dùm bếp lửa
Cùng anh thưởng mấy tuần trà
Vai anh đầu em hãy tựa
Thắm lại chút tình phôi pha
Ta đọc bài thơ tình cũ
Đã hơn ba chục năm rồi
Nghe ta cõi người mệt lữ
Theo dòng cơm áo cuộn trôi
Kìa em, nắng vàng đã lụa
Bướm ong mê mẩn vờn hoa
Quên hết phù trầm nghiêng ngữa
Tự nhiên xuân đẹp như là…
Xuân thì đi như rất vội
May đời mình được còn nhau
Có qua thác ghềnh nông nổi
Mới hay xuân đẹp nhiệm mầu.
NHÌN LẠI
Ta xa nhau đau phải tại sân trường
Tan buổi học còn chung đường đó chớ
Cũng không phải tại cuối ngày mưa đổ
Ta ơ hờ quên tấm áo che chung
Vô duyên sao trời lại nổi cơn giông
Tóc em rối lòng anh thêm bối rối
Phải như bây giờ tình đâu đến nổi
Nhìn phượng hồng ngơ ngẩn nhớ tình xa!
Xưa ngây thơ tin ngày tháng rồi qua
Tình dang dở chẳng qua là vết xước
Có hay đâu đời như dao phẫu thuật
Không gây đau mà làm xót lòng người
Phải chi xưa ta bé lại chút thôi
Tâm đủ lớn để nên người rộng lượng
Tình đủ rộng, như bây giờ người lớn
Ta xa nhau đâu phải tại sân trường.
tặng Vĩnh Thông
Em ngại gì ? Đất cù lao quê anh
Nay đâu còn e sông sâu đò nhỏ
Chiếc cầu lớn nối hai bờ thương nhớ
Nhẹ nhàng thôi ! Đưa tình em sang anh.
Về bên này em sẽ thấy ngàn xanh
Mơn mởn rau màu, mượt mà biển lúa
Em biết không, còn một màu xanh nữa
Những mảnh vườn ươm khát vọng tương lai.
Bình Thủy quê anh đang mới từng ngày
Những mái ngói lung linh mừng nắng sớm
Khang trang đường làng, tinh tươm ngõ xóm
Mưa nắng hai mùa nâng bước chân son.
Đón đêm về ánh điện sáng bừng lên
Tiếp sức đàn em nâng tầm hội nhập
Ngọt ngào sao tiếng đánh vần, tập đọc
Vang vang đều trên thôn xóm bình yên.
Em chớ lo ! Vẫn còn bóng trăng êm
Trải diễm ảo cho góc riêng hò hẹn
Hương dạ lý thoảng bên trăng bẽn lẽn
Chỉ sông dài cùng ước nguyện trăm năm.
Ở quê mình ai cũng chuộng nghĩa nhân
Sống chân chất, luôn mở lòng san sẻ
Ta yêu nhau còn tuyệt vời hơn thế
Em ngại gì chưa làm dâu nhà anh ?
Bình Thủy, 3.8.2013
PHAN LẠC NHÂN
Tác giả giữ bản quyền, vui lòng ghi rõ nguồn khi sử dụng nội dung này.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét