Suốt đời là kẻ tìm hoaMấy lần gặp em giữa phố đời lầm lũiEm nhìn ta bối rốiTa lách mình: hoa ở xa kia.
Ta tìm hoa lại gặp emCon đường quen vẫn em đứng đóTa vội qua, chạy theo những điều mơ mộngCô bé bên đường lặng lẽ bơ vơ.Ta vẫn cùng hành trình dài suốt tháng nămMòn nhẵn thời gianMòn nhẵn đôi bờ sông ký ứcLại gặp em giữa bốn bề sóng trướcEm là ai? Ta khắc khoải đêm dài.Không hề có nụ hồng lấp lánh phía xaTa trở về tìm em góc phố quen ngày cũTa tìm em chỉ thấy vài mảnh buồn lô nhô rêu phủGầy theo bước chân.Vốc ngụm tình. Rỗng hai tay trắngVốc ngụm tình. Thoảng mùi ủ dộtVốc ngụm tình. Rơi phía chông chênh.Lúc gặp em ta hững hờ tìm quên trong nhớEm xa rồi ta bàng hoàng tìm nhớ trong quên.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét