Nhà thơ Ngọc Phượng họ tên thật là Trần Thị Ngọc Phượng, sinh năm 1955, quê quán Khánh Hưng,- Sóc Trăng. Chị công tác tại Hội VHNT Sóc Trăng, phụ trách Phân hội Văn học Sóc Trăng. Hiện nay cư ngụ tại thành phố Sóc Trăng, tỉnh Sóc Trăng. Đã xuất bản các tập thơ: Bài ca chim sáo, Thầm lặng, Nàng Hêrát, Điệp khúc của dã tràng, Ai cúi nhặt trời xanh…
VIẾT TIẾP BÀI THƠ THÁNG GIÊNG
Có một tháng giêng chợt buồn ngơ ngẩn
Mình đợi nhau khi nắng xế qua thềm
Nghe cái rét lùa qua khung ký ức
Một mai về còn vọng thuở xa xăm
Có một tháng giêng nồng nàn rót mật
Dưới hoa xưa lặng lẽ ta chờ
Bên trời thẳm đàn chim lá rụng
Chợt quay về ghé lại trong mơ
Có một tháng giêng nhạt nhòa như khói
Ta trầm ngâm se mỗi sợi buồn
Sợi bạc trắng thả vào dâu bể
Sợi xanh neo lầm bụi chân người
Ta lại ngồi ngắm tuổi ta rơi
Nơi quãng lặng
Tầm xuân
Xa ngút ngát...
NÓI VỚI LỘC ĐẦU NĂM
Chiều xuống lâu rồi
Sương đã mù chưa
Cho cát ủ dấu chân người ấy
Tôi thấm đẫm tôi vào huyền
thoại
Hồn bay hay mây bay?
Hơi hướm nào đằm giữ trong tay
Con bướm lạ của ngày xưa xa lắm
Ai trốn mật, ngỡ ngàng cho ai
đắng
Hanh hao một góc trời buồn
Khơi đóm tàn gửi vội làn hương
Đêm hái lộc tìm vui với lá
Xanh ơi! Tôi nhận làm quà
Lá ân tình với đất bao la
Tuổi thì ngắn mà mùa trôi tất
tả
Với làm sao cho trót cuộc xuân
thì
Tôi hiểu ấm bằng lời tôi hoang
giá
Xanh đêm này đừng vội bỏ tôi
đi.
THÁNG GIÊNG VÀ CỎ
Phải đâu là ta của thuở ta xưa
Hay huyễn hoặc thả đầy mơ cho
gió
Ơi hỡi gió
Mi làm ta ngợp thở
Tháng Giêng gần như suýt chạm
vào tim
Giêng gửi điều gì ở cõi vô ngôn
Cái khoảnh khắc ta buồn như hạt
bụi
Trôi lầm lụi giữa vô hình vô
tướng
Giữa vô cùng
Nào biết chỗ ta rơi
Vẫn nguyên lành một tháng Giêng
tươi
Hơi khẽ động nhành xuân treo
trước ngõ
Thiên hạ tìm hoa
Ta tìm cỏ
Ngỡ ngàng xanh
Mùa thức
Đợi ta về...
NGỌC PHƯỢNG
Tác giả giữ bản quyền, vui lòng ghi rõ nguồn khi sử dụng nội dung này.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét