Mình đâu phải thật lâu không gặpQuán mưa xiên vẫn hạnh ngộ tưng bừngMình đâu phải xa ngoài vạn dặmVẫn những nụ cười chớm cả mùa xuân.
Vậy mà cứ nhắc nhau tíu títDẫu cuốn trôi giữa chật vật đời thườngVậy mà cứ xa nhau là nhớNeo lòng rồi những khuôn mặt thân thương.Chỉ một “xóm” nhỏ thôi, thời đi họcNhững thằng trai hoài bão lớn trong đầuHội tụ lại quậy rân trời đấtNhưng chẳng bao giờ vụt tắt khát khao.Xóm nhỏ ấy, ai cũng yêu đời lắmMùa thi qua mắt lúng liếng màu cườiLy đen đá hoan ca ngày nắng mỏiMặc thời gian chảy về phía mưa xoi.Thì bạn cũ chỉ vài thằng chứ mấyTrót thật lòng nhau không rượu cũng ngàThì bạn cũ vài thằng là một đấyMột mái nhà ăm ắp nhớ khi xa.Gọi bạn cũ nhưng chẳng bao giờ cũNhững cái tên luôn mới mẻ trong lòngGọi bạn cũ chứng minh tình bạn ấyĐã bền lâu, chẳng lay trước gió giông!
Bài thơ rất hay, cái tình đặc biệt. :)
Trả lờiXóaCảm ơn Nam đã vào thăm trang nhà, đọc tác phẩm và có lời chia sẻ.
Trả lờiXóaChúc Nam luôn vui, học tốt, viết tốt. Thân, V.T