Cây bút trẻ Nguyễn Vũ Hồng Khương sinh năm 1996, quê quán Phù Cát, Bình Định. Hiện đang là sinh viên ngành Sư phạm Ngữ văn, Trường Đại học Quy Nhơn. Bạn sáng tác từ thời trung học, đến nay đã có tác phẩm đăng trên các báo và tạp chí như Bình Định, Văn nghệ Bình Định, Áo trắng…
BẢN PHÁC THẢO MÙI HƯƠNG…
Ai lặng nghe thơ thẩn giữa đời
Nghe hương yêu trong từng thớ
nhớ
Chiếc lá già nghiêng mình trăn
trở
Nhịp đời…
Nhuốm hơi thở…
Sạm đen…
Ai từng một lần trộm nghe bài
hát thân quen
Từ chiếc hộp bé xíu của cô bé
nhà hàng xóm
Bàn tay đặt hờ trên cuốn sách
dày cộm
Lọt thỏm…
Ăn mòn thành giai điệu
Méo mó những hình thù những nốt
nhạc lạ quen…
Ai từng mơ một bầu trời
Nấp sau ô cửa sổ trên cao
Khoảng vuông choãi thành vệt
sáng
Tựa hồ khối rubic nhiều màu trống mảng
Ngưng đọng thời gian, ngược dĩ
vãng
Hồi sinh
Ai chợt nghe thoảng hoa bưởi
trong đêm
Trang cổ tích lem nhem
Ngỡ em vừa tròn mười tám
Ngỡ hương xưa
Ngỡ bàn tay chạm
Ngỡ thật… rất thật… trong mơ…
Những con chữ cựa mình
Những dòng kẻ già nua
Xấp bản thảo giao mùa
Tháng cũ đi rồi, tháng mới hãy
còn xanh…
Và một ngày lục lọi thời gian
Vụn vặt những mùi hương xưa còn
ủ….
Ô CỬA SỔ…
Tháng năm của tôi là bụi hoa
vàng rắc lên ô cửa sổ
Tuổi trẻ trơn tuột luồn mình
qua khe hở của những chiếc kim
Giấu một cánh phượng hồng huyễn
hoặc thời gian buột lại
Nào ngờ đâu, sáng nay, mùa lại
gọi mùa….
Bên khung cửa, đôi sẻ nâu ngậm
sợi nắng vàng đậu lên nhánh bằng lăng tím
Ngày qua ngày, đan tổ ấm êm êm
Chiều giông gió, cành hoa biền
biệt tím
Biền biệt bay, cánh chim nhỏ chẳng
về
Khép cánh cửa nâu, nghe tiếng bản
lề cũ kĩ cọt kẹt than thở
Thời gian bào mòn ngay cả những
cơ hội đóng mở của nhau
Con chim nhỏ thôi khản giọng gọi
bạn tình trở lại
Dĩ vãng trăm năm không bia đá
tuổi tên…
Sáng nay mở cửa, nghe gió lạnh
về
Xác con chim nhỏ nằm kề tổ xưa…
TẾT VỀ
Tôi nghe sương hé nở
Giọt tình
Nở ban mai
Tôi nghe hương chen gió
Dệt thơm chiếc khăn dài.
Phố biển ngày đầu xuân
Hoa nở
Thành bọt sóng
Bờ môi em chín mọng
Em - Thiếu nữ báo xuân.
Tôi nghe vị bâng khuâng
Tết về
Xuân bên cửa
Tôi lớn thêm tuổi nữa
Vị Tết
Càng nhạt hơn…
Kẹo, mứt vẫn đầy khay
Mai cười
Đào e ấp
Chợ Tết, vẫn tấp nập
Sao…thiếu mất điều gì?
Tết về…
Tôi lớn hơn…
NGUYỄN VŨ HỒNG KHƯƠNG
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét