Nằm im
Nghe hơi thở đấtKhông còn tiếng côn trùng trọ qua đêmLững thững chút buồn vui rớt vội trước thềm.
Nằm imNghe hơi thở đấtDẫu bạc màu cùng năm thángVà nắng mưa và dầu dãi kiếp người.Nằm im, nằm imNghe đất thở thuở đôi mươiBuông tiếng vọng vào vô ưu vô thứcTuổi đất hóa thân hồn nhiên hoa bướm?Hay chỉ dấu chấmLặng dài!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét