Cuối năm dọn lại căn phòngĐâu đó gỉ hoen vài ý niệmThấy mình như vừa thất lạcChỉ tay buồn tuột khỏi lòng tay.
Cuối năm khung cửa sổ mở toangCăn phòng nhỏ giấu đâu tính toan chật hẹpTa như chuyến xe chiều lỗi hẹnTrễ tràng rồi một nhịp cuối năm.Cuối năm tỉnh với chính mìnhNhặt nhạnh chút điều quen, điều lạRũ muộn phiền như cây trút láAn nhiên hơi thở sương mai!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét