Cuối năm, thời gian đang tơi vụn ra trước những sự vụ
cả có tên, có kế hoạch và cả không tên, không kế hoạch. Vậy mà đầu giờ chiều
nay, một bưu phẩm được chuyển ra từ “An Giang núi rộng sông dài” đã khiến mình
ngồi lại, bẵng quên cái ồn ã, xối xả của Thủ đô áp Tết.
Cái níu mình lại là đây:
“Cho
anh một sáng bình yên
Nhìn em vóc lụa giăng nghiêng thềm trời
Trong lành thơm vị nụ cười
Em vừa gieo giữa phố người lao xao”
Ấy
là những câu lục bát vừa phóng khoáng vừa trong trẻo lại rất chuẩn chỉ, nhuần
nhị của chàng thi sỹ đa tài tuổi Bính Tý 1996, quê Châu Phú - An Giang. Hiện danh
từ rất sớm, lúc mới lớp 10 trường huyện, Vĩnh Thông đã gửi bản thảo thơ Chim
én mai vàng (do chính em làm chủ biên) và Trạng thái yêu (tập thơ riêng của
em) để Công ty văn hóa Đất Việt xuất bản tại Hà Nội từ mấy năm về trước.
Ấn
phẩm mà Vĩnh Thông gửi tặng lần này là tập thơ Khắc khoải nâu, xuất bản tại Nhà
xuất bản Văn hóa Văn nghệ tháng 10/2018. Đọc Khắc khoải nâu, thấy những khao
khát âu lo động biến trong từng thớ chữ:
“Có những ngày hè
ta gọi mùa bằng nỗi khát khao
chồm lên bờ ngực trẻ
về hai mươi mong manh…”
Đọc
thơ Vĩnh Thông, không thấy cái gầm ghì hay mù mịt của câu chữ, cũng không có
cái dễ dãi của dòng thơ thị trường. Ngôn ngữ thơ ấy rất trong sáng mà lay mà gợi
những sự đồng cảm và chia sẻ. Xin trích dẫn một số câu thơ hay của Vĩnh Thông
rút từ Khắc khoải nâu:
“Ta tìm nhặt gương mặt mình
Trước ô cửa dạ lan
Nghe lọn tóc em vừa khô thêm một nửa
Không phải người thợ khéo vẽ
Đành cất giữ những hẹn hò”.
(Tìm nhặt, tr. 78)
“Có
cây cầu nào bắc qua tuổi mình không
Khi thanh xuân như nhịp cầu hư ảo
Mỗi khúc quanh là những lần thay áo
Trên đôi cánh thời gian vỗ nhịp phân vân”.
(Bắc cầu qua tuổi, tr. 23).
“Long
Xuyên buốt một tứ thơ
Phơi màu tóc gió hững hờ về ta
Còn đâu đó những nhạt nhòa
Vắt lên ánh mắt ngày xa đã từng.
(Long Xuyên mưa, tr. 48)
“Cuối
năm dọn lại căn phòng
Đâu đó gỉ hoen vài ý niệm
Thấy mình như vừa thất lạc
Chỉ tay buồn tuột khỏi lòng tay”.
(Tỉnh, tr. 49)
“Thành
phố đêm về bán chác niềm vui
Thừa một bàn tay chìa ra rúm ró
Câu nói sẵn chờ run run trên miệng
“Bà cảm ơn” khi đón mấy tờ nhàu…”
(Bà lão hành khất cầu Duy Tân, tr. 62)
Khắc khoải nâu với tám mươi trang thơ mỏng của một
tác giả tuổi đôi mươi, ấy vậy mà trong ấy nhiều lắm những góc nhìn riêng lạ, những
câu chữ hiện đại, ám ảnh được hình thành từ căn cốt của thi ca truyền thống.
Xin cảm ơn thơ, cảm ơn Vĩnh Thông và chia sẻ những vần thơ hay từ Khắc khoải
nâu tới bè bạn xa gần!
NGUYỄN THẾ KIÊN
Tác giả giữ bản quyền, vui lòng ghi rõ nguồn khi sử dụng nội dung này.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét