Có phải vì chưa đủ chặt vòng tayNên không giữ được nhau lần nữaChút lãng mạn cuối cùng sót lạiNhững câu hỏi lững lờ chẳng rõ buồn vuiĐêm đối thoại bóng mình trên vách:Đôi ta chẳng có sợi chỉ nào để cắtMà sao buốt rát tận cơn mơ.Thời gian có dành cho kẻ đợi chờ?Tí tách đồng hồ vẫn gõ nhịp trầm hư ảoKhua vọng thêm bao lần thao thứcĐể nhắc mình đã chẳng còn nhau.Biết bao điều ấp ủ ngày sauGiờ chỉ còn khúc du ca dang dởNgười đứng lại bên lề nỗi nhớĐôi tay gầy lần cuối vẫy chào nhau.Tiết Tiểu hàn, năm Đinh DậuVĨNH THÔNG
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét