Nhà thơ Thy Nguyên họ tên thật là Phạm Thúy Nga, sinh năm 1981, cư ngụ tại thành phố Hải Phỏng, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Chị đã xuất bản các tập thơ:
Sân người (2010),
Cầm mưa (2013),
Phố đông người (2014),
Ga nổi (2015),
Người dung (2019),
Phòng tam giác (2020),
Gửi (2021)… Trân trọng giới thiệu một số tác phẩm của chị đến bạn đọc!
GIÓ MÙA
Gió mùa nhà ai đậu trên ngọn cây
Con tôi vẫn phong phanh áo mỏng
Hai đứa trẻ vuông tròn nỗi nhớ
Một ngập ngừng, một non nớt tựa nhau.
Tôi cứ nghĩ nhiều lá vàng rơi rụng
Nhiều úa phai đã ở cuối con đường
Là mê mải tôi cưới ngày cô độc
Cộng một tôi với một phía xa xôi.
Nhưng gió mùa lại rơi cả mưa mau
Thầm lặng gõ vào đất nâu ngày đỗi
Tôi co ro, người đời cộc cằn thô tục
Gạn nhíu mày tôi tong tả vá tôi...
BỐ ỐM
Bố gửi lại ngoài thềm nghìn bước chân mãnh hổ
Vuông vức bánh tẻ, vót nhọn khúc cua
Bố ru đời mình bằng lời ru người đàn bà ngã sáu
Chân trời phác thảo ngọt ngào nhuốm mặn.
Sáng nay con đưa bố vào viện
Lọn muối tiêu thưa thớt phất phơ
Vai bố lệch một bên bất định
Bóng người đổ dài sau cánh cửa lạnh lùng.
Con hiểu những tiềm tàng đã rụng
Cả ở nơi bố gieo niềm tin lầm
Con hiểu những khóa ngăn rỉ mốc
Cong ngày hoa niên, rạc dưới chân cầu.
Bố đừng buồn những hoàng hôn đổ gẫy
Những cành non đời dập vùi cát bỏng
Sáng nay vàng xưa ruộm ngõ
Qua vườn nhà, qua ngõ tắt hanh hao.
Bố đừng buồn những hoàng hôn đổ gẫy...
VIẾT NGÀY ĐẦU GIÓ MÙA
Em vừa đi ra từ cô độc
Thấy anh xanh lạnh tường rêu
Thành phố gió mùa đông bắc
Hạt bụi cát cạnh chỗ nằm.
Như là chúng mình mỗi ngày im lặng
Mỗi ngày hun một nỗi nhớ thắt thẻo
Như là xây chung bức tường vời vợi
Nửa mang mang, nửa ngằn ngặt áo cơm.
Nghĩ thế thôi vội ào đi tắm mắt
Vội ào đi trong bàng bạc hanh hao
Vội gồng lên chào đón cơn gió chướng
Vội rõ anh xanh lạnh tường rêu...
Không thấy nắng ngày gió mùa đông bắc
Nhớ con phong phanh áo sớm còm nhom
Muốn trở về cất trên nền đất cũ
Thấy góc lòng ủ ấm con gầy...
THY NGUYÊN
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét