RỪNG VÀ TA CUỐI NĂM
Hai tám
Tân Hòa đêm nhớ phố
mắt ướt sương
Nhỏ thui thủi một mình
đi chợ Tết, hẹn em giờ đã lỡ
giữa rừng già
Bài tình ca
rừng đêm nghe ta hát
gió hòa âm, sol trưởng chợt trầm mê
Dầu Tiếng ơi! Xin đừng run sóng bạc
thôi thúc chi
ba mươi Tết ta về!
Dù hai tám
đất vàng hoa Tết rụng
áo vàng em năm trước vẫn tươi màu
giao thừa phố
đêm cuối mùa tận hưởng
ngày còn duyên
ta cứ mãi còn nhau
Chiều ba mươi
chòi rừng ta thu xếp
ba lô áo gió giày đi rừng
hai chậu lan rừng mang về hết
một tặng bạn thân, một gửi “người dưng”
Đã Tết năm lần
về chiều ba mươi
thắt thỏm ngóng chờ, mắt em ướt
hối hả gió dồn, hồn ta sướt mướt
em sẽ cười, đon đã dấu son môi
Nhớ nhà
nhớ phố
và nhớ em
cũng không thể bỏ rừng hiu quạnh
em thui thủi
nhưng có trường, có bạn
đêm một mình, rừng khóc!
chẳng người quen
Vậy nhé!
cứ chờ thêm hai tối
ta gặp khi đèn hội
phố hoa đăng
chợ Tết nhớ đừng mua hoa Tết
chẳng hoa nào …
đẹp nết như Phong Lan!
PHƠN PHỚT XUÂN
phơn phớt xuân
lay phay mưa
ngõ quê ươm mật giao mùa xanh non
hội người thơm áo
tình son
đất trời nhập hội vuông tròn cảnh xuân
lại về chút nhớ tình nhân
vừa nghe thơ mộng chảy tràn lối xưa
em hương sắc tận bây giờ
cho tôi
ngày cũ
tình xưa
nhớ về
MÙA XUÂN ƠI! TÔI ĐỢI
Buổi chiều
gió se lòng đong đưa những chiếc lá mong manh trong màn sương
ngày sắc hương vo tròn bay bay trong màu mây xám
giọt nhớ đen tựa vào bờ thủy tinh trượt dài theo nỗi đợi chờ…
ngao ngán
mùa xưa lắc lơ xa
nên chậm rãi em về lãng đãng xuân hương
Nấc nghẹn nỗi đau
giọt tình quen xưa chát đắng
thêm một lần non bấc thổi ngược ước mơ về
quá khứ liêu xiêu
mắt chớp vào khoảng không em
nghe không gian trĩu nặng
mỏng tang mưa cuối mùa
ướt sũng giọt thương yêu
Trân tráo nhìn phía giăng mưa
cố hình dung đôi mắt ngày xưa mi quen nhay nháy
và đôi môi xuân nồng thơm thơm dạ hương
hoàng hôn đông lạnh vắng
hợp âm chiều lá gió chạm mưa rơi
Mùa xuân còn phía bên kia mùa đông
em lắc lơ xa giữa khung trời mộng mơ danh lợi
sao tôi vẫn những ngày giao mùa hắt hiu chờ đợi
ôm vào lòng bé xíu niềm vui!
THÁNG BA XANH
thât lạ tháng ba
mưa
dòng sông Ðông, phù sa ngoi ngóp lục bình trôi xuôi về phía biển
bóng núi cô đơn in vệt xám nhấp nhô cùng mặt hồ lan lan sóng gợn
mưa miền Ðông ngà ngọc nhánh su non
dịu dàng tháng ba
lá mía, lá mì reo mừng khúc đồng dao mùa mới
lưng đồi xanh Ma Thiên Lãnh nụ nõn cành xuân phơi phới
ươm nắng mùa vàng ban mai bao la
ngà ngọc tháng ba
trời xanh mây lãng dãng
lang thang hồn chiều thoang thoảng hương hoàng lan
mơ hồ đâu đây hương tóc ngày tình yêu lên tiếng
môi hôn nồng nàn
miên man miên man
nồng đượm tháng ba huyền thoại
tình yêu theo mùa về sưởi ấm nét môi đơn
VŨ MIÊN THẢO
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét